Tản mạn về tình yêu

Tản mạn về tình yêu

Tình yêu thuở hàn vi, hoa niên mới không cần toan tính đến thiệt hơn. Chỉ cần được nhìn thấy người ấy, ở bên cạnh hàn huyên đã hạnh phúc lắm rồi.

Tản mạn về tình yêu

Đã có lúc ta nhớ anh, nhớ hơn bao giờ, nhớ tưởng chừng như không thể chờ thêm được một phút giây nào nữa. Như gió mùa thu nhớ hơi thở đầu đông, như những chùm lá xanh nhớ vầng mặt trời sau hàng tuần mây đen bao phủ. Em nhớ anh, nỗi nhớ của niềm yêu thương vô bờ bến, của một trái tim chân thành, ngây thơ và đầy đam mê.

Nhắm mắt, những ký ức đua nhau dội về, vẫn rõ mồn một, như vừa mới ngày hôm qua, như vừa xảy ra trước mắt vậy nhưng không thể với gọi, không thể thay đổi được điều gì. Kỷ niệm trong em dường như có một thế giới riêng, thế giới ấy tồn tại trong tiềm thức, luôn luôn chuyển động, luôn xảy ra lặp lại như một cỗ máy được lập trình từ trước.

Mọi người lớn đều nói tình yêu đầu không phải là tình yêu thật sự. Rằng khi ấy còn bé, suy nghĩ trẻ con, chưa biết thế nào là chăm lo đến nhau. Thật ra tình yêu người lớn mới không phải là tình yêu thật sự. Khi đã trưởng thành, bạn thường yêu người ta bằng vô vàn điều kiện đi kèm, vẻ bề ngoài, sự lo lắng, quan tâm đến bạn như thế nào. Bạn thường yêu anh ta bằng mắt, đôi khi không phân biệt được mình yêu anh ta hay cơ thể anh ta. Bạn còn để tâm vào địa vị và khả năng lo lắng cho bạn của anh ta đến đâu.

Tình yêu thuở hàn vi, hoa niên mới không cần toan tính đến thiệt hơn. Chỉ cần được nhìn thấy người ấy, ở bên cạnh hàn huyên đã hạnh phúc lắm rồi. Bạn cảm thấy vô cùng sung sướng khi nhận được ánh nhìn yêu thương từ người ấy, rung động mạnh khi lần đầu cầm tay. Chỉ cần bên cạnh nhau, không làm gì cả, nhìn vào đôi mắt ấy đã hạnh phúc tràn trề. Ấy chẳng phải là tình yêu tuyệt vời lắm sao.

Khi trưởng thành hay thậm chí với người mình chọn làm chồng, ta luôn nghĩ người đó là tình yêu lớn lao nhất, là tình yêu đích thực, thực chất ta đang tự huyễn hoặc mình. Đơn giản chỉ là người đó lo cho ta như thế nào, thuộc về ta và ở bên ta suốt chặng đường còn lại mà thôi. Người đã đến đúng lúc, đúng nơi trong guồng quay thời gian của cuộc đời để cùng ta xây dựng một gia đình. Ta và người đó là một gia đình, ý thức đó lấn át mọi thứ, những điều ban đầu mà ta cho là ngốc nghếch, vu vơ.

Làm thế nào để có được một ý niệm thật tốt về tình yêu thời buổi này, của thời mà ta luôn bị ám ảnh bởi sự già dặn, hối hả cả thể chất lẫn môi trường xung quanh ta?

Minh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *